Hương quỳnh như gió chưa tan

Mùa xuân cho nắng gọi nhau
Chân son gót hồng hoa cỏ
Mây xanh ngát trời thương nhớ
Áo vàng mai nở trên môi

Em xinh thơm những nụ cười
Tôi mang trong hồn xứ Huế
Mùa Xuân vẳng lời kinh kệ
Cấm Thành sao bỗng xa xôi

Mai em khoác áo theo người
Con đường đầy hoa pháo đỏ
Trái tim một lần đã vỡ
Nỗi buồn còn mãi đi hoang

Hương quỳnh như gió chưa tan
Tóc bay cuối trời quá khứ
Tình ta bài thơ dang dở
Mùa xuân chưa nắng đã tàn…

Phạm Ngọc
2003