Toronto, hảy học một bài học từ Montreal: Thành phố là dành cho mọi người

Toronto, học một bài học từ Montreal: Thành phố dành cho mọi người
Denise Balkissoon

Tôi biết đó là một việc chẳng thú vì cho 1 người dân  Toronto  để yêu Montreal, nhưng tôi đã làm nó. Tôi đã dành bốn tuần qua để khám phá các công viên và nhà hàng của khu phố Vieux Rosemont Montreal và xa hơn nữa, và trái tim tôi đã tan vỡ cho quê hương Toronto của tôi hàng ngàn lần sau khi khám phá Montreal.

Trên mọi phương diện về cuộc sống, Montreal đánh bại Toronto.

Điều quan trọng nhất là khả năng chi trả nhà ở, mà ở Toronto là không tồn tại. Nhà trung bình có giá $ 772,400 trong tháng Năm và chỉ là ngôi nhà trung bình hoặc là rất nhỏ, hoặc cần được tân trang lại. Tỷ lệ trống cho thuê là thấp đến kinh ngạc –  1,1% vào cuối năm 2017 – và các căn hộ cho thuê đã tăng đột biến 16% tiền thuê chỉ trong năm ngoái, điều này đơn giản là bất hợp pháp.

Trong khi đó, Montreal luôn là thành phố của người thuê nhà với giá cả phải chăng. Ngoài việc là một quyền cơ bản của con người, nhà ở an toàn làm cho một thành phố sôi động và thoải mái hơn. Điều này hiển nhiên trong hầu như mọi tương tác hàng ngày, một sự rung cảm dễ dàng, nghệ thuật cảm nhận mọi nơi trong không gian do cuộc sống thoải mái mang lại.

Thất nghiệp hiện tại ở Montreal thấp hơn ở Toronto. Doanh nghiệp lớn nhất trong nước, Couche-Tard, có trụ sở tại Quebec. Tỷ lệ nghèo ở trẻ em của tỉnh là thấp nhất trong cả nước,  lợi ích va phí giử trẻ em thấp- đồng nghiệp Globe and Mail ở Montreal nói với tôi rằng anh ta đã chi 10.000 đô la cho việc chăm sóc ba đứa con vào năm ngoái, khi tôi mất gần gấp đôi chỉ cho một cháu bé ctung bình mổi năm.

Và trước khi bạn kiếm được một số công việc có thu nhập cao, năm 2015, thu nhập trung bình của gia đình ở Toronto chỉ khoảng 17.000 đô la hơn mỗi năm so với ở Montreal, cho một sự khác biệt lớn hơn về chi phí nhà ở và chăm sóc trẻ em.

Thậm chí đừng nói về phương tiện công cộng: Montreal với 68 ga tàu điện ngầm trên bốn tuyến, với các tiện ích mở rộng phù hợp hơn hoặc ít hơn kể từ khi mở cửa năm 1966 của Metro. Tất cả điều đó và vé chuyển tiếp hàng tháng chỉ là $ 83.

Hệ thống chuyển tuyến của Toronto – yêu cầu người dùng phải chi tiêu thời gian cuộc sống của họ chờ đợi xe điện và xe buýt quá tải có khả năng sẽ ngừng hoạt động nửa chặng đường – chi phí $ 146,25 để đi mỗi tháng.

Thành phố đông dân nhất của đất nước này đã được xếp hạng tồi tệ nhất ở Bắc Mỹ về phương tiện đi lại. Thống kê Toronto thông qua lưu lượng truy cập cố định cho thấy sự thất vọng của người dân thành phố đối với các công dân tỉnh khác.

Một ngày nọ, tôi nhận ra tôi đã thực sự ngạc nhiên khi một giao lộ bận rộn ở trung tâm thành phố Montreal ở lại trong giờ cao điểm. Ở Toronto, những người lái xe thiếu kiên nhẫn làm tắc nghẽn mọi người, bởi vì nếu họ phải chịu đựng sau một ngày dài kiếm đủ tiền để trả các khoản thế chấp của họ, thì tất cả những người khác cũng vậy.
Người đi bộ và người đi xe đạp tiếp tục chết vì tai nạn trên đường phố của Toronto, và tất cả các thị trưởng của chúng tôi đều chia sẻ cho họ những suy nghĩ của mình. ”Hội đồng thành phố Montreal vừa phê duyệt tài trợ cho 33 km làn đường dành cho xe đạp mới, bổ sung tới 846 họ đã có, 350 trong số đó hoàn toàn tách biệt với xe cộ. Họ sẽ loại bỏ các điểm đỗ xe để xây dựng những điểm đỗ xe mới!

Trong khi đó, bạn có biết có bao nhiêu ki-lô-mét đường xe đạp riêng biệt được bảo vệ ở Toronto không? Ba mươi bảy. Đó là một trò đùa thực sự, và đủ để làm cho bất cứ ai quan tâm đến chất lượng không khí khóc.

Oh, và mọi hồ bơi trong thành phố Montreal đều miễn phí.

Tôi yêu Toronto, nhưng nó làm tôi thất vọng: Nó cảm thấy ngày càng không thể tha thứ được trong nhiều năm, và mọi thứ dường như đang ở một điểm khủng hoảng. Mỗi ngày trong một tháng, Montreal đã nhắc tôi về một sự thật quan trọng dễ quên ở quê nhà – thành phố là nơi để mọi người sống.