Đừng hỏi thơ vì sao
Chiều nay màu nắng nhạt
Ngày bất chợt hư hao
Đêm rã rời giọt đắng
Một chút gì hụt hẫng
Môt chút gì lao đao
Người quên … sao mình vẫn
Nhớ mãi những ngọt ngào
Đừng hỏi thơ vì sao
Đời bỗng chia đôi ngã
Vần chữ thôi lao xao
Vẫn nhớ nhau đến lạ
Mới xa mà như đã
Mấy mùa Thu trôi đi
Ngàn lá rơi tơi tả
Vấn vương có được gì
Chỉ còn thơ thầm thì
Chỉ còn thơ ở lại
Hiu hắt giọt tà huy
Chơi vơi màu trăng dại
Thầm hỏi thơ …có phải
Tình như lá đổi màu
Rồi theo cơn lốc xoáy
Thơ nào biết …vì sao
Nhã Uyên
2010