Chị đẹp

chị cổ điển đẹp chiều sâu nhan sắc
tôi mê xưa lượng mắt rất vô chừng
tay tạo hoá không tô màu hoa cũ
chị phai phai mà quyến rũ nao lòng

cánh mỏng mảnh trổ ngầm vân dĩ vãng
thương dưới da mới chạm được nhăn đời
nơi đường nét nằm ngoài khung dự cảm
chị đẹp với người khác đẹp với tôi

phớt son thôi mà môi cười lịm ngọt
mắt nhăn đuôi không kẻ vẫn nồng tình
áo ẩn hiện khuyết đầy theo gót bước
chị điềm nhiên tôi rối loạn tiền đình

trăng mười sáu tả trăng tròn trăng đẹp
chị gấp ba trầm tích khó tìm lời
hỏi chị đẹp tả làm sao cho đẹp
“dòng trắng thôi trong ngoặc kép đủ rồi”

tôi khổ trẻ có đền mà không thánh
thắp hương trầm khấn trỏng khói chơi vơi
muốn dỗ chị thêm thiêng vào dòng trắng
nhưng hiểu nhau… “ngoặc kép đóng lâu rồi “

canhcong